Ngày 25-3, VKSND TP HCM cho biết vừa hoàn tất cáo trạng truy tố bị can Dương Tấn Hậu (bệnh nhân Covid-19 số 1342, SN 1992; ngụ huyện Hóc Môn, TP HCM) về tội “Làm lây lan dịch bệnh truyền nhiễm nguy hiểm cho người” theo điều 240 Bộ Luật Hình sự.
Dương Tuấn Hậu trước khi bị khởi tố là tiếp viên Hãng hàng không Vietnam Airlines. Hậu là tiếp viên phục vụ chuyến bay của Vietnam Airlines bay từ Nhật Bản về Việt Nam vào ngày 14-11-2020. Sau khi nhập cảnh tại Tân Sơn Nhất, Hậu thực hiện việc cách ly y tế tại cơ sở cách ly tập trung của Vietnam Airlines khu vực phía Nam ở phường 2, quận Tân Bình.
Dương Tấn Hậu (ảnh trái)
Tối 17-11-2020, Hậu ra khỏi phòng gặp 2 người khác đang cách ly chung tầng với mình, sau đó cả 3 về phòng.
Ngày 18-11-2020, Hậu nhận kết quả âm tính lần 2 với Covid-19 và đảm bảo đủ điều kiện cách ly tại nơi cư trú, Dương Tấn Hậu được cho về cách ly tại nơi lưu trú trên đường Bạch Đằng, phường 2, quận Tân Bình.
Trước khi về, Hậu có vết cam kết thực hiện cách ly tại nơi cư trú. Tuy nhiên, 3 ngày sau Hậu gặp bạn là Liễu Minh Sang, cả hai cùng đi ăn uống.
Ngày 22-11-2020, Hậu đi thi tiếng Anh tại Trường Đại học Công nghệ TP HCM (Hutech) và ngày 28-11-2020 nhận kết quả dương tính Covid-19 nên được đưa đi cách ly tại Bệnh viện dã chiến Củ Chi.
Đáng chú ý, sau khi gặp Hậu, Liễu Minh Sang đã về nhà tiếp xúc với người thân, đi dạy ở trung tâm ngoại ngữ, đi hát karaoke, đến phòng tập gym. Liễu Minh Sang cũng có kết quả dương tính với Covid-19, là bệnh nhân 1347 và lây cho 2 người khác là bệnh nhân 1248, 1349.
VKSND TP HCM kết luận hành vi của Hậu gây ra tổng thiệt hại vật chất là 4,4 tỉ đồng, ngoài ra còn có thiệt hại phi vật chất là việc ảnh hưởng đến cuộc sống của hơn 2.000 người trên địa bàn TP HCM (gồm 861 người cách ly tại cơ sở cách ly tập trung và 1.400 người cách ly tại nơi cư trú).
Theo VKSND TP HCM, để xảy ra sự việc trên là do ban quản lý cơ sở lưu trú và cách ly tập trung của Vietnam Airlines đã không quản lý, giám sát chặt chẽ dẫn đến việc Hậu tiếp xúc trực tiếp với 2 người khác vào ngày 17-11-2020.
Cáo trạng nhận định việc tiếp xúc trên xuất phát từ sự tự phát, thiếu ý thức của các cá nhân. Bên cạnh đó, vai trò các thành viên trong ban quản lý là kiêm nhiệm, không phải lực lượng chuyên trách phòng, chống dịch bệnh, nhân lực làm việc tại khu cách ly tập trung không đủ để giám sát, quản lý đối với từng cá nhân. Do đó, chưa đủ căn cứ xử lý trách nhiệm hình sự đối với các cá nhân có trách nhiệm trong ban quản lý.