1. Nhật Bản đã cấm khiêu vũ trong các club trong hơn 67 năm, sau đó lệnh cấm này đã được dỡ bỏ vào tháng 6 năm 2015
Đạo luật “feuiho” được thành lập ở Nhật Bản vào năm 1947, sau Thế chiến thứ hai với tư cách là luật chống mại dâm. Vào thời điểm đó, các câu lạc bộ khiêu vũ được coi là “Cơ sở giải trí dành cho người lớn” và việc khiêu vũ tại đây cần phải có giấy phép đặc biệt.
Kể từ khi Thế chiến thứ hai kết thúc, Nhật Bản đã phát triển thành một quốc gia phát triển và thịnh vượng, nhưng lệnh cấm lỗi thời này vẫn được áp dụng trong nhiều thập kỷ.
Một nhạc sĩ Nhật Bản nổi tiếng ở Ryuichi Sakamoto đã dẫn đầu một chiến dịch bãi bỏ lệnh cấm và nó đã thu được hơn 150.000 chữ ký chấp thuận. Do đó, chính phủ bắt đầu tạo ra một luật mới, nhưng phải mất cả năm mới có hiệu lực.
2. Triều Tiên cấm mặc quần jean xanh hoặc xỏ khuyên.
Triều Tiên nổi tiếng với những lệnh cấm khác thường dưới thời nhà lãnh đạo tối cao Kim Jong-un. Những điều cấm này nhằm mục đích quảng bá văn hóa của chính quốc gia này, và không để bất kỳ ảnh hưởng nào của phương Tây xâm nhập vào đất nước của họ. Quốc gia này thậm chí vào năm 2016 đã cho cả quần jean xanh và đeo khuyên tai lọt vào danh sách cấm.
Chính quyền chủ yếu thực hiện lệnh cấm này ở các tỉnh Bắc Hamgyong và Yangang vì đây là những khu vực mà công chúng có thể tiếp cận với các xu hướng và diễn biến từ khắp nơi trên thế giới tốt hơn các khu vực khác.
Những người bị phát hiện đeo khuyên tai, mặc quần bò có thể mắc phải “hành vi chống xã hội” có thể bị đưa đến các trại lao động. Không chỉ vậy, điều luật này còn thu hút một số thanh thiếu niên làm “thanh tra” đi khắp các đường phố để tìm kiếm những người vi phạm quy tắc ăn mặc này.
3. Mua kẹo cao su ở Singapore là bất hợp pháp trừ khi nó đã được bác sĩ kê đơn
Singapore nghiêm cấm mọi hành động nhập khẩu hay mua bán kẹo cao su. Chính phủ chỉ cho phép nhai kẹo cao su có giá trị điều trị theo quy định của họ.
Lý do đằng sau lệnh cấm này là việc nhai kẹo cao su đã gây ra các vấn đề đáng kể về bảo trì trong nhà ở công cộng. Các công nhân bảo trì đã tìm thấy kẹo cao su mắc kẹt bên trong các lỗ khóa, trong hộp thư, nút thang máy, … Điều này khiến chi phí vệ sinh tăng lên do nó thường xuyên làm hỏng thiết bị vệ sinh. Ngoài ra, họ còn tìm thấy bã kẹo cao su bị trên ghế xe buýt công cộng.
Lệnh cấm ban đầu cấm tất cả các loại kẹo cao su nhai, nhưng sau đó, họ cho phép nhập khẩu các loại kẹo cao su giúp điều trị nha khoa, nhưng người ta chỉ có thể nhai kẹo cao su khi có đơn chỉ định của bác sĩ.
4. Hy Lạp cấm người dân chơi điện tử
Về cơ bản, luật quy định việc chơi bất kỳ trò chơi nào trên điện thoại di động, máy tính tại nhà, PlayStation, Xbox, Game Boy hoặc bất kỳ loại máy chơi game nào ở nơi công cộng hoặc tại nhà sẽ là bất hợp pháp. Điều luật này đã khiến các quán cà phê internet phải ngừng cung cấp dịch vụ trò chơi của họ, ngay cả những trò chơi như cờ vua trực tuyến cũng buộc phải ngừng hoạt động.
Chính phủ Hy Lạp đã thông qua điều luật cứng nhắc này và thực thi nghiêm ngặt với hiệu lực ngay lập tức. Điều luật đặc biệt này là một trong những luật kỳ lạ nhất mọi thời đại.
Theo chính phủ Hy Lạp, luật này là một biện pháp để ngăn chặn bất kỳ hình thức cờ bạc bất hợp pháp nào. Luật pháp cũng không tha cho du khách nước ngoài. Hơn nữa, người phạm tội có thể phải đối mặt với một khoản tiền phạt khá lớn hoặc bị phạt tù kéo dài.
5. Cha mẹ chỉ có thể đặt tên cho con nếu nó nằm trong danh sách tên con đã được phê duyệt trước ở Đan Mạch, Bồ Đào Nha, Iceland và Hungary
Nhiều quốc gia đã áp dụng luật đặt tên để ngăn chặn việc đặt tên “phạm húy” hoặc đặt tên linh tinh cho trẻ sơ sinh. Tuy nhiên, một số quốc gia lại có luật khá nghiêm ngặt về điều này, đó là Đan Mạch, Bồ Đào Nha, Iceland và Hungary.
Ở những quốc gia này, chính phủ sẽ cung cấp một danh sách có khoảng vài nghìn cái tên để đặt cho con, từ đó những bậc cha mẹ có thể lựa chọn tên cho con của mình. Nếu cha mẹ muốn đặt cho con một cái tên mà nó lại không có trong danh sách này thì họ cần phải được sự cho phép của chính phủ và tất nhiên là điều này sẽ tính phí.
Ngoài danh sách này ra thì ở mốt số quốc gia còn cung cấp cả danh sách những cái tên cấm kỵ vì họ cho rằng những cái tên đó mang ý nghĩa “phạm húy”, xúc phạm hoặc sỉ nhục quốc gia. Đan Mạch, Thụy Điển, Ả Rập Xê Út và một số quốc gia khác có danh sách hơn 50 tên em bé bị cấm.