Mỗi người có một lựa chọn cho cuộc sống của mình bởi mỗi người có một đường đua riêng. Thoải mái, tự tại, hẳn là đích đến cuối cùng của mỗi người. Phụ nữ hơn 30 tuổi, vững chãi về kinh tế, nuôi được sở thích cá nhân, sẽ có cuộc sống như nhân vật trong câu chuyện dưới đây…
“31 tuổi, từng thất bại trong chuyện tình yêu kéo dài 10 năm, sau đó không còn tin tưởng vào tình yêu nữa, tập trung vào học thạc sĩ, rồi công việc đến bây giờ… mình đã đạt được những thành công nhất định.
Bằng cấp: 2 bằng đại học, 1 bằng thạc sĩ, chứng chỉ tiếng Anh, ngoài ra mình còn học thêm tiếng Trung (phục vụ công việc) và tiếng Thái (vì mình thích, nhưng bập bọe thôi), các chứng chỉ nghề cũng nhiều…
Thu nhập mỗi tháng khoảng 120-200 triệu đồng.
Công việc: Mình không đi làm thuê, mình làm chủ, mình đầu tư vào may mặc và thực phẩm, các bạn chỉ cần biết như vậy là đủ vì mình kể rõ chi tiết các công việc thì rất dài.
Gia đình: Gồm có 2 anh trai đều đã lập gia đình và có cháu, mình là út, bố mẹ mình cũng dân kinh doanh, mình có máu kinh doanh từ bố mẹ, học NEU cũng vì thích theo nghiệp kinh doanh của bố mẹ mặc dù bố là dân xây dựng, mẹ là dân kinh doanh bánh kẹo sữa… Hai anh trai làm cơ quan nhà nước hết. Công việc kinh doanh của mình cũng được hai anh hỗ trợ nhiều.
Nói về cuộc sống hiện tại thì đơn giản lắm…
Trong tuần mình làm việc bục mặt vì thật ra mình không có người yêu, phần lớn thời gian mình dành cho công việc, phải 10-16 tiếng/ngày, sau đó ăn uống rồi tắm rửa nghỉ ngơi, giải trí bằng cách xem cái gì đó trên điện thoại, đôi khi là Facebook, TikTok, Instagram, xem bạn bè dạo này thế nào hoặc có thể lên YouYube, đọc sách bổ sung kiến thức, đôi khi là xem mấy video Thái Lan học tiếng.
Vì trong tuần mình dành hết thời gian cho công việc nên cuối tuần mình dành thời gian cho bản thân, cho gia đình, thi thoảng đi du lịch, đi mua sắm, về quê chơi với bố mẹ, tụ tập ăn uống với các anh trai, bố mẹ, đi chơi với bạn bè, nói chuyện, thăm các chùa, đền, thiện nguyện… Tất nhiên công việc vẫn cần giải quyết nhưng mình ưu tiên giải quyết từ xa, qua điện thoại, trừ khi gấp hay có biến thì mới phải có mặt giải quyết kịp thời.
Mọi người hỏi cuộc sống mình có nhàm chán không thì mình xin trả lời là không, mình đi du lịch khám phá mãi mà chưa hết, mỗi nơi, mỗi vùng miền, mỗi con người lại khác nhau. Mình nhận ra có quá nhiều thứ để học hỏi, khám phá. Mình cảm thấy bản thân thoải mái, tự do, bay bổng, sống cuộc đời của chính mình không phụ thuộc ai.
Nhiều người hỏi mình có chạnh lòng, có buồn khi không có bạn trai, không có gia đình, không có con không thì mình xin thưa là không… Vì mình nghe rất nhiều câu chuyện về vợ – chồng, rồi vợ – nhà chồng, họ hàng nhà chồng hay ngược lại, mình thấy quá phức tạp, rồi nhiều khi mình còn nghĩ khổ nữa. Thôi, mình xin nhường vị trí ấy cho một người con gái khác, kể cả việc con cái, mình nghĩ mình xin con nuôi cũng được.
Thật ra không phải bây giờ mình mới vậy, mà từ lúc chia tay người cũ mình đã xác định sẽ có một cuộc sống như ngày hôm nay, để được như ngày hôm nay mình đã cố gắng rất nhiều, mình đã học, học những thứ mình cần ngoài kiến thức nhà trường, mình cũng phải đấu tranh với gia đình, bố mẹ để bố mẹ, các anh hiểu cho mình. Rồi tất cả khó khăn, gian khổ trên đôi vai nhỏ bé của mình cuối cùng cũng được đền đáp.
Nhà có, xe có, tiền có, không phải quá giàu nhưng cũng ở mức không phải phụ thuộc ai và đủ để sống một cuộc sống thoải mái. Chẳng biết mình sẽ sống thế này bao lâu nữa nhưng hiện tại, mình cảm thấy thoải mái vì cuộc sống của mình. Sau này có nhiều tiền, không có ai thừa kế mình sẽ cho hết cháu mình, chả sao cả. Miễn sao đời vui vẻ, an yên, hạnh phúc.
Mình vẫn tin vào câu nói “Chúng ta chỉ sống một lần trong đời nên nhất định phải sống thật hạnh phúc, làm việc mình đam mê, chăm sóc bản thân thật tốt và trở thành người có giá trị!
(Tham khảo NEU Confessions)